Khách sạn

Omotenashi #8: Quản trị doanh nghiệp – Làm sao để Omotenashi trở thành văn hóa tổ chức

Khi một khách sạn Nhật được hỏi: “Vì sao tất cả nhân viên đều phục vụ như thể đó là bản năng?” – Giám đốc trả lời: “Vì không ai bị ép phải làm điều đó. Họ chỉ đang sống trong một văn hóa mà Omotenashi đã trở thành phản xạ.”

Đó chính là mục tiêu cao nhất trong quản trị dịch vụ: khi Omotenashi không còn là kỹ năng đào tạo, mà là hệ giá trị lan tỏa toàn tổ chức. Bài viết này dành cho lãnh đạo, quản lý và người xây dựng văn hóa doanh nghiệp – những người muốn biến Omotenashi từ hành vi đơn lẻ trở thành ADN tổ chức, tạo nên sự gắn kết nội bộ và sự trung thành bền vững từ khách hàng.

1. Omotenashi không thể chỉ ở tuyến đầu

Phần lớn doanh nghiệp khi nhắc đến Omotenashi thường chỉ áp dụng ở:

  • Lễ tân, phục vụ, trị liệu viên, nhân viên tiếp xúc trực tiếp với khách

  • Các buổi đào tạo kỹ năng mềm hoặc phong cách giao tiếp

Tuy nhiên, nếu chỉ đội ngũ tuyến đầu áp dụng Omotenashi mà hệ thống phía sau (kế toán, hậu cần, quản lý...) không chia sẻ cùng hệ giá trị, khách hàng sẽ cảm nhận sự “gãy” trong trải nghiệm.

  • Một spa có nhân viên lễ tân mỉm cười, nhưng hệ thống thanh toán rối rắm, khách mất thời gian → cảm giác bị phản Omotenashi

  • Một nhà hàng phục vụ món ăn chu đáo, nhưng không có ai phản hồi góp ý sau bữa ăn → thiếu mạch kết nối cảm xúc

Vì vậy, Omotenashi phải là “ngôn ngữ chung” của cả tổ chức – không phân biệt bộ phận.

2. Omotenashi là hệ thống cảm xúc tổ chức

Tổ chức không thể quản lý từng cảm xúc cá nhân, nhưng có thể tạo môi trường nuôi dưỡng cảm xúc tích cực để nhân viên lan tỏa giá trị phục vụ thực tâm.

Ba yếu tố cần xây dựng song song:

  • Trust (niềm tin nội bộ): nhân viên được tôn trọng, lắng nghe, không bị đối xử như công cụ

  • Emotional Alignment (căn chỉnh cảm xúc): mọi quyết định quản trị (thưởng – phạt – quy trình) phải tôn trọng cảm xúc con người

  • Service Empowerment (trao quyền phục vụ): nhân viên được tin tưởng để quyết định linh hoạt nếu điều đó tốt cho khách hàng

Tổ chức xem Omotenashi là một hệ điều hành: mọi bộ phận đều chạy trên cùng một logic phục vụ từ tâm, không chỉ từ nhiệm vụ.

3. Từ ES đến CS – Nhân viên hài lòng trước khi khách hàng hài lòng

Không thể đòi hỏi nhân viên phục vụ bằng sự tỉnh thức nếu họ đang mệt mỏi, lo sợ hoặc bị kiểm soát.

Công thức bền vững:
Employee Satisfaction (ES) → Service from the Heart → Customer Satisfaction (CS) → Customer Loyalty

Các yếu tố để xây dựng ES theo tinh thần Omotenashi:

  • Không gian làm việc sạch – sáng – yên tĩnh (như bạn đã dành cho khách)

  • Lịch làm việc linh hoạt, bảo vệ sức khỏe tinh thần

  • Tôn trọng lắng nghe từ ban lãnh đạo – đào tạo kỹ năng cảm xúc

Nên nhớ: nụ cười của nhân viên không phải để làm đẹp cho dịch vụ – mà là biểu hiện rằng họ đang được tôn trọng như một con người.

4. Hệ thống hóa Omotenashi trong quản trị doanh nghiệp

Tuyển dụng: chọn người có tâm thế phục vụ

  • Phỏng vấn qua hành vi: đặt tình huống không đoán được trước

  • Tìm kiếm người biết “ngại làm phiền người khác” – một nét đặc trưng Nhật

  • Không tuyển người giỏi nhất, mà tuyển người “tương thích văn hóa phục vụ”

KPI hành vi

  • Thay vì chỉ đánh giá tốc độ, doanh số, cần bổ sung KPI như:

    • “Số lần khách quay lại vì nhân viên A”

    • “Tình huống phục vụ vượt mong đợi trong tuần”

    • “Khách gửi lời cảm ơn đích danh”

Đánh giá năng lực mềm

  • Không đánh giá qua bài test lý thuyết

  • Dùng mô hình 360 độ phản hồi: quản lý, đồng nghiệp, khách đánh giá sự “hiểu cảm xúc người khác”

  • Bổ sung tiêu chí “tạo sự yên tâm cho người khác” vào đánh giá năng lực

5. Case study: Doanh nghiệp Nhật duy trì Omotenashi 10–20 năm

Khách sạn Imperial Tokyo

  • Mỗi nhân viên mới được một cố vấn kèm cặp 3 tháng

  • Có “sổ tay ghi chú cảm xúc khách hàng” theo từng khu vực

  • Phòng nhân sự đánh giá không chỉ dựa vào năng lực mà dựa vào “khả năng tạo an tâm cho đồng đội”

AEON Group

  • Tổ chức “Ngày Omotenashi” toàn hệ thống mỗi quý

  • Nhân viên chia sẻ câu chuyện phục vụ cảm động – bình chọn và tôn vinh công khai

  • Giám đốc điều hành mỗi chi nhánh trực tiếp phục vụ khách ít nhất 1 ca/tháng để giữ kết nối thực tế

Ryokan Kagaya (Kanazawa)

  • Không thay đổi quy chuẩn cảm xúc từ 50 năm qua

  • Toàn bộ nhân sự đều trải qua “3 tháng sống thử như khách”

  • Không có camera giám sát nhân viên – chỉ có “phản hồi cảm xúc” từ khách làm chỉ số chính

Kết luận

Omotenashi không thể tồn tại bền vững nếu chỉ là một kỹ thuật giao tiếp, một khóa học kỹ năng, hay một phong trào ngắn hạn. Omotenashi phải là hệ điều hành tổ chức – nơi mọi hành vi, quyết định và quy trình đều được dẫn dắt bởi một tâm thế phục vụ thực sự từ trái tim.

Một doanh nghiệp áp dụng thành công Omotenashi sẽ không cần tốn nhiều ngân sách để giữ khách, không cần chạy đua với chiết khấu để giữ nhân sự. Bởi khi niềm tin nội bộ được xây dựng bằng cảm xúc chân thành, mọi điểm chạm đều lan tỏa sự tử tế mà khách hàng không thể quên.