Ẩm thực

Kiểm soát say rượu #1: Nhận diện khách có dấu hiệu say – kỹ năng quan sát chuyên nghiệp

Trong môi trường nhà hàng, khách sạn, lounge và quầy bar, việc phục vụ đồ uống có cồn luôn đi kèm nguy cơ phát sinh sự cố nếu không kiểm soát được hành vi khách hàng. Một trong những kỹ năng quan trọng nhất của nhân viên dịch vụ là khả năng nhận diện khách có dấu hiệu say – để từ đó đưa ra hành động phù hợp, đảm bảo an toàn, uy tín và trải nghiệm khách. Bài viết này giúp bạn hiểu rõ tiêu chuẩn quốc tế về khách say, tác động của việc không kiểm soát, và cách quan sát chuyên nghiệp trong từng tình huống cụ thể.

1. Định nghĩa say rượu theo tiêu chuẩn dịch vụ quốc tế

Say rượu (intoxicated) là trạng thái mất kiểm soát hành vi, thể chất hoặc tinh thần sau khi tiêu thụ quá mức đồ uống có cồn. Trong nhiều quốc gia, như Úc, Singapore hay New Zealand, tiêu chuẩn "intoxication" không chỉ dựa vào lượng rượu tiêu thụ mà còn dựa vào hành vi thực tế của khách.

Một khách được xem là say rượu khi:

  • Không còn khả năng phối hợp vận động cơ bản

  • Phản ứng không phù hợp với ngữ cảnh xung quanh

  • Có dấu hiệu ảnh hưởng đến người khác

  • Vẫn tiếp tục đòi uống dù đã vượt ngưỡng an toàn

Điểm quan trọng là: dù khách uống không nhiều nhưng có hành vi bất thường, họ vẫn được xem là "intoxicated" và nhân viên cần có phản ứng đúng lúc.

2. Tác động đến an toàn, vận hành, thương hiệu và pháp lý

Nếu không nhận diện kịp thời khách có dấu hiệu say, doanh nghiệp có thể đối mặt với các hậu quả nghiêm trọng:

  • Gây mất an toàn cho chính khách hoặc người xung quanh (té ngã, ẩu đả, tai nạn)

  • Ảnh hưởng xấu đến trải nghiệm của các bàn khách khác

  • Gây tổn hại hình ảnh thương hiệu, đặc biệt nếu có phản ánh công khai

  • Vi phạm quy định pháp luật về phục vụ đồ uống có cồn

  • Nhân viên và quản lý bị khiếu nại, xử phạt hoặc ảnh hưởng đến quyền làm việc

Tại nhiều quốc gia, nếu phục vụ thêm cho khách đã say, cơ sở có thể bị rút giấy phép kinh doanh và phải chịu trách nhiệm dân sự nếu xảy ra sự cố.

3. Trách nhiệm nhân viên trong việc quan sát và đánh giá sớm

Nhân viên phục vụ là người duy nhất tiếp xúc trực tiếp với khách trong suốt quá trình dùng rượu. Do đó, vai trò quan sát, ghi nhận và phản ứng kịp thời của nhân viên là chìa khóa để kiểm soát tình huống.

Những trách nhiệm cụ thể bao gồm:

  • Quan sát hành vi, ngôn ngữ cơ thể, tốc độ tiêu thụ đồ uống

  • Phát hiện dấu hiệu bất thường dù chỉ là thay đổi nhỏ

  • Báo cho người giám sát hoặc quản lý ca nếu nghi ngờ khách đã vượt ngưỡng

  • Chủ động điều chỉnh cách phục vụ, từ rượu sang nước hoặc món ăn nhẹ

  • Từ chối phục vụ thêm rượu khi cần thiết, theo đúng kịch bản nội bộ

Việc phát hiện sớm giúp nhà hàng phòng ngừa rủi ro thay vì khủng hoảng bị động về sau.

4. Hệ thống dấu hiệu nhận biết: thể chất – hành vi – giao tiếp

Khách say có thể biểu hiện qua nhiều yếu tố khác nhau. Một nhân viên chuyên nghiệp cần quan sát đa chiều để đưa ra đánh giá.

Về thể chất:

  • Đi không vững, bước loạng choạng hoặc phải vịn vào người khác

  • Ngồi không ổn định, thường xuyên đổ người, mỏi tay chân

  • Nói to bất thường hoặc nói không rõ lời

Về hành vi:

  • Cười lớn không kiểm soát, phản ứng quá mức với các tình huống nhỏ

  • Quấy rối khách khác hoặc nhân viên

  • Lặp lại lời nói, hỏi đi hỏi lại, mất kiểm soát ngôn ngữ

Về giao tiếp:

  • Không giao tiếp mắt, ánh mắt lờ đờ hoặc trống rỗng

  • Không trả lời được các câu hỏi đơn giản như “Quý khách có cần thêm gì không?”

  • Tăng động, đứng lên ngồi xuống nhiều lần không mục đích

Không cần đủ tất cả dấu hiệu mới xem là say. Chỉ cần từ hai biểu hiện trở lên là đủ để đưa ra cảnh báo nội bộ.

5. Mô hình C.U.S.E (Coordination – Unsteadiness – Speech – Eyes)

Mô hình C.U.S.E là công cụ quan sát nhanh, dễ nhớ và hiệu quả để đánh giá khách có dấu hiệu say. Cụ thể:

Coordination (phối hợp vận động):

  • Khách có giữ được tư thế ngồi hoặc đứng ổn định không?

  • Có làm rơi ly, đánh đổ nước, đụng bàn ghế không kiểm soát?

Unsteadiness (thiếu vững vàng):

  • Khi đi lại, khách có bước loạng choạng, đụng đồ vật hoặc cần người dìu?

  • Có biểu hiện vấp ngã nhẹ hoặc mất thăng bằng?

Speech (lời nói):

  • Khách có nói lắp, nói không rõ ràng hoặc dùng từ không phù hợp?

  • Giọng nói thay đổi thất thường, lúc to lúc nhỏ không lý do?

Eyes (ánh mắt):

  • Ánh mắt không tập trung, mắt đỏ hoặc đục

  • Không giao tiếp bằng mắt, ánh nhìn lơ đễnh hoặc giãn đồng tử

Việc nhân viên nắm vững mô hình này giúp đưa ra đánh giá nhất quán và phối hợp nội bộ tốt hơn.

6. Cách tiếp cận khách một cách tinh tế khi nghi ngờ họ đã vượt ngưỡng

Khách say không dễ thừa nhận mình đang say, và việc giao tiếp sai cách dễ gây ra xung đột không cần thiết. Do đó, nhân viên cần tiếp cận một cách khéo léo, tôn trọng và không gán nhãn.

Một số gợi ý nên áp dụng:

  • Gợi ý chuyển sang nước, món tráng miệng hoặc món ăn nhẹ

  • Giao tiếp thân thiện bằng ngôn ngữ tích cực như:

    “Anh/Chị dùng món này cùng rượu sẽ cân bằng vị rất tốt”

    “Cho phép em lấy thêm nước để giúp giữ hương vị tốt hơn cho ly rượu sau nhé”

    “Nếu Anh/Chị cần em hỗ trợ gì thêm, em luôn sẵn sàng”

Những điều không nên nói:

  • “Anh đang say rồi đó, em không thể phục vụ thêm”

  • “Mọi người đang phàn nàn về bàn của anh”

  • “Anh làm rớt đồ hoài, ảnh hưởng người khác quá”

Nếu tình hình vượt tầm kiểm soát, nên báo quản lý để người có thẩm quyền giải quyết theo đúng quy trình nội bộ.

Kết luận

Khả năng nhận diện khách say không chỉ là kỹ năng quan sát đơn thuần, mà còn là một phần trong văn hóa phục vụ có trách nhiệm. Khi mỗi nhân viên hiểu rõ dấu hiệu khách say, vận dụng linh hoạt mô hình C.U.S.E và giao tiếp đúng mực, họ đang chủ động góp phần giữ gìn an toàn, uy tín và sự chuyên nghiệp của toàn hệ thống dịch vụ. Một ly rượu đôi khi không gây vấn đề, nhưng cách phục vụ ly đó sẽ quyết định tất cả.